Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2009

Nắng và gió

"Một nguời ngồi bên đây song im nghe nuớc chảy về đâu

Một người ngồi bên kia sông im nghe nước chảy phương nào..."

Cuộc sống có chăng hai chữ hữu duyên ? Như người xưa nói " hữu duyên thiên lý năng tương ngộ " ?

Trải qua biết bao dâu bể cuộc đời, ta đi tìm chữ duyên mà như vô vọng, hay chính ta là kẻ không tri kỷ, nên suốt đời đơn lẻ như chiều hoang ! Ngừơi đợi người, canh cánh nỗi chờ mong, ai đợi ai, khi hoàng hôn dần tắt ? Trăng nghìn năm vẫn lẻ loi một chiếc, vạn vì sao vẫn lấp lánh đêm về...

Khánh Ly hát "Chuyện hẹn hò" mà như lời tuyệt vọng, hẹn hò sao mà đôi ngã đôi nơi ? "người thì hẹn nhau sang thu năm sau chẳng phụ lòng nhau !", cứ một lời hẹn , hẹn mà có ứơc hay không ? Hay chỉ là một lời hẹn... Và không có quy hồi !!! Lời hẹn ấy đã biến người chinh phụ hoá đá, đá trông chồng trơ trấc nghìn năm...

Và như NẮNG và GIÓ; Gió lang thang - cõi vô cực của đêm; Nắng vẫn mang - nỗi nhớ thiết tha lòng. Nắng có ngộ gió về vào một ngày nào đó, gió có reo trong sắc nắng hoe vàng ? Hay nắng cứ viễn vông soi sáng ở nơi nào, hay gió lang thang đi tìm một nguồn ấm ? Có bao giờ ta đi trong ngày nắng gắt, mà gió về mát ruợi cả hồn hoang ?

Nên, ta cứ đi tìm cho mình ngày ấy, ngày của nắng và ngày của gió, hay chỉ là ta trong một cõi tình , hay chỉ là ta không đơn lẻ một mình ???

.......

Photobucket

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG