Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2009

Dặn nhau

Mimosa ngay ay
In Memories, too sad. How an idiot man, it's me Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

 

Trang si ca

Có những điều ta không nhớ hết

Nhưng bảo quên, có quên được bao giờ…

Phải chăng là vậy ? Ừm, đâu có thể lúc nào cũng chất ngất những ký ức được đâu nhỉ ! Vậy mà, chợt 1 lúc nào đó, tất cả ùa về, cả niềm vui lẫn nỗi đau, cả đớn hèn lẫn hạnh phúc…

Ký ức không thể nào xoá được , đúng chăng ? Nếu xoá được thì ta sẽ là gì trong thời gian sắp tới ? Hoặc là “anh chỉ là người điên, trong vườn hoa tình ái “ … Thế thôi, mình là gì đi nữa thì mình và TÔI của mình.

Có những người bạn, lúc hàn vi san sẻ nhau từng gói mì vụn, bẳng đi hơn 10 năm, gặp lại ngoảnh mặt làm ngơ khi vừa bước xuống từ chiếc xe hơi bóng lộn. Thôi bạn à, tui đâu hề trách bạn, chỉ tiếc 1 điều là bạn đã đánh mất ký ức quý báu của tui và bạn, và bạn đã không còn là bạn củqa ngày xưa. Vậy mà nhẹ lòng há, trách chi cho mệt và tủi thân nghèo của mình, ủa, mà mình nghèo nhưng đâu có gì tủi hổ há, mình vẫn sống thanh thản mỗi ngày mà ta…

Có những từ ngữ mà đi hết 1 đời hay đời dạy cho mình thì mới hiểu hết cái nghĩa ẩn chứa bên trong của nó… Hồi đó, xưa ơi là xưa, cứ đọc ra rả cái từ “ bi thiết - tiếng gọi bi thiết ”, đọc mà có hiều con mẹ gì đâu, hà hà… Chỉ đến 1 lúc nào đó, xem đoàn Ballet Bolsoi diễn vở Hồ thiên nga, tới đoạn nàng thiên nga dãy chết bên hồ, nhạc TchaiKốpxki ngân bi thiết tiếng vĩ cầm rợn cả người… Trời, lúc đó mới sực tỉnh mà ngộ ra chữ “bi thiết” hùng vĩ như vậy.

Hay là, “đau xé lòng” đọc tác phẩm trữ tình nào cũng thấy cụm từ này, mà cứ hiều 1 cách đơn giản là đau như ai lấy dao rạch vô thịt vậy mà, hà hà ….

Để rồi, đêm giao thừa năm ấy, trở về nhà không kịp tiễn mẹ đã ra đi về cõi vĩnh hằng, quỵ xuống, gầm lên trời ơi, và đau như chưa từng đau d8ến như vậy, trái tim như nghẹt ứ lại, lòng dạ như nổ tung, và, không thể nào thở được…. Trời, đau xé lòng kinh hoàng đến như vậy sao ? Lạy trời, đừng bao giờ cho con gặp lại những khoảnh khắc nào đau xé lòng đến như vậy nữa…

Đọc lại bài thơ năm cũ, cũng đau 1 chút, buồn xíu xíu, nhưng sợ quá, và cũng mừng quá, vì mình không bị đau xé lòng ra nữa, và cũng không bi thiết tâm tư nữa…

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG