Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2009

Dặn nhau nghìn xa

Xé trời xanh toạc một tiếng uyên ương

chim lẻ bạn mây trùng mây bi thiết

Em dặn mình đường xa nhiều cay nghiệt

anh rồi quên có một thuở yêu thương.

Chiều nay, mây trời vần vũ, đen nghịt cả không gian. Nhưng, không mưa được, lòng bổng trĩu nặng, lang thang trên phố, qua những nhưng góc đường quen, ghé mắt nhìn những quán cafe cũ đã từng .... một thuở...

Cái nhớ ùa về, xôn xao và mảnh liệt, thắc cả lòng khi bước vào quán, chỗ ngồi cũ, góc khuất bên cây dương cầm, và , bây giờ chỉ còn lại một mình. Đốt thuốc liên tục làm đôi tình nhân ngồi gần đó cũng ngạc nhiên quay nhìn, ồ, mắt của 1 nguời hoen đỏ. Lạy trời, cho họ dù có cải nhau, gậin hờn nhau nhưng đừng bao giờ chia tay nhau. Đớn đau lắm 2 bạn nhé vì "Chim lẻ bạn mây trùng mây bi thiết"...

Cũng chợt nhớ lại, năm 2000 có đi 1 chuyến ra Vũng Tàu, trên đỉnh ngọn núi nhỏ, có 1 cây cổ thụ đứng trơ quạnh một mình. Người ấy quay hỏi mình, cây ấy là cây gì nhỉ ? Mình buột miệng trả lời "CÂY CÔ ĐƠN"....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG