Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

Viết cho ngày Vu Lan



Mỗi năm có 1 ngày cho mẹ theo truyền thống dân tộc, mà lẽ ra ngày nào cũng phải dành cho mẹ mới sánh với ơn nghĩa sinh thành.... bạn đã làm gì cho Mẹ trong ngày này ? nếu chưa kịp thì hãy mau lên, để sau này cứ mãi ray rứt với mình.... khi Mẹ đã đi xa, đi thật xa.....

****************************************************************************************




Cài lên áo bạn đoá hồng thắm đỏ
mùa báo hiếu này dạ có nao nao ?
xin hãy nhớ rằng
hạnh phúc này có một
và ta chỉ có
một người mẹ mà thôi ...

Ở nơi lồng ngực nhịp đập còn vang
ở nơi trái tim mẹ cho dòng máu
nếu có làm sai, đớn hèn quá đổi
thì mẹ cũng tha, hãy cứ nghẹn ngào...

Nếu có đảo điên, mê ảo làm người
xin bạn đừng làm mẹ rơi nước mắt
nếu cả thế gian xéo dày lên bạn
thì ta vẫn còn tay mẹ bao dung...

Cài lên áo ta một đoá hồng trắng
Mẹ đã đi rồi, miên viễn nghìn thu
cứ tự hỏi mình chữ nhân, chữ nghĩa
Cứ tự hỏi mình chữ hiếu tròn chưa ?

Ngày này năm xưa con cài hoa đỏ
và kể từ đây hoa trắng một màu...




****************************************************************************************
Nữa đêm

****************************************************************************************
Gởi mẹ và Ribal - đêm thức giấc và không ngũ được
****************************************************************************************


Có phải mẹ về giửa đêm khuya ?
con thức giấc bàng hoàng vắng lặng
Mẹ về thăm mà con chẳng biết
nỗi nhớ trào nghẹn cứng trong con...

Có phải em về giửa đêm khuya ?
mưa nửa đêm gọi anh thổn thức
Ơi bạn bè nhói đau lồng ngực
cố quên mà nỗi nhớ vẫn về...

Thế rồi thôi mọi sự bình thường
giấu niềm đau sâu vào ngực trái
khi máu chảy ruột mềm đòi đoạn
vẫn còn nguyên là mất mát này...

Bạn bè ai còn nhớ đến em ?
hay hòa tan hồng trần cuồn cuộn
em của con mẹ ơi có gặp
ở bên kia chăm sóc giùm con



****************************************************************************************

chuyến hành hương

Những chuyến đi đều mong lúc trở về
vì con biết mẹ vẫn luôn chờ đợi
khi chạm ngõ và bước vào ngưỡng cửa
có mắt nhìn ấm áp với nụ cười.

Chuyến hành hương con khấn với đất trời
rưng rức nhức, nhói đau trong tấc dạ
biết chiều nay trở về nhà lạnh bóng
mẹ đi rồi, đi mãi mãi thiên thu....

Những chuyến đi từ nay sẽ lê thê
mất mát này bao giờ thì chịu được ?
chiều Long Hải anh cần em bên cạnh
để ấm lòng khi quay bước trở về...

Hải lưu ơi gởi nỗi nhớ ra khơi
biển sẽ đem và mang về Phan Thiết
anh cần em vì mồ côi khổ quá
giá mà em có bên cạnh cuộc đời



****************************************************************************************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG