Đà Lạt vẫn thế, như từ xưa vẫn thế. Trở về, Đà Lạt vừa chuyển mình vào mùa lạnh, gió se sắt hồn, sương mờ giăng giăng trong cuối ngày, mặt hồ Xuân Hương phẳng lặng và xanh ngắt đến nao lòng.
Những con đường, những góc phố, những chốn hẹn hò năm ấy còn đó, còn nguyên vẹn trong mình đẹp đẻ biết bao.
Chỉ có em, em không còn nữa... Và, em đã chết trong anh, không còn gì luyến nhớ, chẳng một chút yêu thương nào, tiếc nuối nào sót lại....
Tình đã chết, chết thật rồi. Hoàng hoa vẫn rực rở trong nắng hanh vàng, dã quỳ đẹp xót lòng trong từng ký ức và hôm nay.
Chỉ còn lại, còn lại ký ức và còn tất cả vẹn nguyên như Đà Lạt hôm nay.
Nhẹ lòng chưa ? Giấc ngủ dài trên chuyến xe đêm trở về không còn mộng mị chiêm bao, và có lẻ từ hôm nay những đoá dã quỳ sẽ reo vui trong từng giấc nồng....
Hoàng hoa dốc phố vẫn đẹp đến nao lòng... Vội vã trở về để rồi lại vội vã ra đi...
Trả lờiXóaHãy lưu giữ những kỷ niệm đẹp trong ngăn ký ức và mỉm cười sống tiếp thôi snh Ka nhé. Chúc anh vui chứ hổng buồn lâu nữa nha.
ka không có buồn nữa, khi 1 lần quay lại và tự biết rằng tất cả đã chết
Trả lờiXóa