.
Thỉnh thoảng, trong từng giấc mơ của mình, biển lại trở về gọi trong đêm ồn ả với tiếng sóng rì rào, những làn gió mang chút vị mặn mơn man da thịt, và biển đang thức, gọi mình thức trong đêm.
Thuở nhỏ, đi Scout, cắm trại bên vách núi sát bãi Ô Quắn ở Vũng Tàu, cứ thao thức với biển như thế. Biển đêm mang một vẻ đẹp lộng lẫy với ánh trăng vằng vặc trên bầu trời cao, biển không ngũ bao giờ, luôn thét gào vật vã hay đôi khi êm ả lạ thuờng. nếu đi lang thang trong biển đêm thanh vắng, ta sẽ cảm nhận được cái vô thuờng của cuộc sống. Cát mịn ướt mát ruợi duới chân, sóng rì rào , gió ăung quật ù ù bên tai vo tròn tóc rối, và thấy sao con nguời nhỏ bé đến lạ truớc cái hung vĩ của tự nhiên.
Trong từng giấc mơ như thế,có len vào niềm ao uớc mà không biết có thành sự thật được hay không nữa … Đó là, khi tuổi già đến, mình có được 1 ngôi nhà nằm kề bên biển, để mỗi sáng thức dậy thấy cho hết được hơi ấm của em đang nằm kề, của ánh bình minh đang thức gọi 1 ngày mới đến, để mỗi chiều tà thấy ánh dương huy đang dần lặn tắt cuối chân trời trong tiếng sóng gọi lời vọng vã, có đôi tay ấm áp của em, có mái đầu của em tựa vào vai của mình. Nếu được như vậy thì có lẻ là sẽ hạnh phúc lắm.
Hay là, có những giấc mơ làm mát dịu cả hồn và cứ ao ước mãi. Mơ thấy chở em trên con đường Mimosa uốn lượn quanh co của Đà Lạt với dã quỳ rợp vàng, 1 bên là vách núi, 1 bên là triền dốc thông xanh ngăn ngắt. Gió se lạnh nhưng tay em ấm ôm chặt môi em nồng ran ran cả 1 vầng lưng của mình. Và mình gọi đó là hạnh phúc.
Thì vậy, cứ ước mơ, để mong là ngày đã qua không thất vọng, ngày sắp tới ngập tràn thương yêu – với em, em ạ…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét