.
Cả một buổi sáng lang thang trong bệnh viện tìm….
Đi hết phòng này đến phòng khác nhìn từng guơng mặt…
Lân la các lịch và hỏi dò bác sĩ trực….
Mỏi mệt, ra về, thất vọng, chán nản, và…. đau….
Biết là tình ta éo le trái ngang. Biết là đòi đoạn phải dứt nhau vì hoàn cảnh, xa nhau để rồi những phút giậy hiếm hoi là điên cuồng như hai con thú hoang, yêu cuồng dại như hai con sói ngữa cổ lên trời tru tiếng thê luơng thẳm dài thống thiết cho nát ánh trăng, cho lay nghìn sao vằng văc.
Đừng bao giờ anh hỏi, vì sao em yêu anh… Em luôn dùng cái câu này trong bài hát để chặn nghẹn lời anh hỏi.
Đừng , đừng bao giờ em trách trời già cay nghiệt, khiến xui chi cho chúng ta tìm thấy nhau quá muộn màng, khi em ván đã đóng thuyền - nữa đời hoang phế, khi anh - bạc trắng mái đầu.
Hãy giữ trọn nghĩa trầu cau em ạ, còn tình anh, hãy cất kín vào tim.
Hãy sống, hãy yêu và hãy nghĩ về nhau những khi hồn lạnh, khi nhớ nhau 1 vòng tay ấm, 1 bờ môi thơm, thơm mùi khói thuốc hanh hao như tình ta.
Cả một buổi sáng lang thang trong bệnh viện tìm….. Biết rằng em đã dặn, hãy chờ tin nhắn của em, nhưng làm sao chờ được hả em ? Em nào biết lòng anh như đốt lửa, ai xát muối rát bỏng nghẹn ngào.... Em vào phòng mổ để trị dứt cơn đau hành hạ em mấy năm nay, em cắt đi 1 phần thân thể, làm sao anh có thể chờ, làm sao anh ngủ được truớc ngày em vào phòng mổ ?
Em không cho biết sẽ nằm ở phòng nào - vì em sợ anh bẽ bàng, em sợ anh không kềm được cảm xúc mà làm điều thất thố truớc mặt nguời thân của em, truớc những điều mà em đang gồng mình lên lẫn tránh cái tôi của em và của anh , để gìn giữ cho tròn cái đạo làm nguời...
Anh chỉ muốn tận mắt thấy em sau khi hồi sức, chỉ cần đứng từ xa, giả vờ đóng vai 1 nguời khách xa lạ đang đi tìm thân nhân trong bệnh viện. Để chỉ thấy em , để chỉ nhìn em .
Và, ngày mai, anh lại sẽ đi tìm em.
Em ơi....
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét