Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Ngụ ngôn ngày trống rỗng "Vì sao Gà gáy buổi trưa ?"




 Ngụ ngôn ngày trống rỗng
 "Vì sao Gà gáy buổi trưa ?" 








Xưa thiệt là xưa, có Gà sống hoang dã hồn nhiên giữa đất trời, Gà yêu và ghét rất rõ, nghỉ saonói vậy. Gà cũng biết yêu, biết kiêu hảnh làm Gà. Nhưng trong tình yêu, Gà khờ dại lắm, mỗi lần yêu là Gà đốt mình đến độ xơ xác lông cánh, và khi tình phụ thì Gà ủ rủ đúng là Gà nuốt dây thun. Nhưng Gà không hề sợ, không như muông thú khác, như con chim bị tên thấy cành cong là co rúm người, Gà cứ thế mà yêu vô tư, miễn là Gà yêu và được yêu.
Ngày nọ, đến 1 ngưỡng của vòng tuần hoàn đời Gà, Gà bỗng ngộ ra là xưa rày Gà ngu quá, sống bầy đàn mà toàn bị chà đạp, bị lấn sân, bị đè đầu cưởi cổ, vân vân và vân vân. Thế là Gà quyết chí thoát khỏi cái đàn yêu ma quỷ quái đó, Gà rời xa và sống một cuộc sống tự do.
 

Lúc quyết định bỏ đàn lang thang hoang dã, may mắn cho Gà quen được với Ngựa, Ngựa đã giúp đở tinh thần và sánh vai cùng Gà khi Gà đi hoang. Rồi, Gà thầm thương trộm nhớ Ngựa, dù biết Ngựa đã lấy Khỉ, rồi Gà cũng hạnh phúc khi Ngựa ngỏ lời yêu Gà.
Thời gian qua, cả hai sống ung dung tự tại bên nhau, rong ruổi tứ xứ, dù đôi khi Gà không theo kịp Ngựa, vì Ngựa phi như gió mà Gà thì đâu có bay được, hehehe.
Cho đến một ngày, Khỉ tỏ ý nghi ngờ... Gà sợ Ngựa bị Khỉ kéo tông chi họ hàng hái dừa liệng lổ đầu ngủm, nên Gà quyết định trước khi nuốt một sợi dây thun, rằng Gà và Ngựa chỉ nên là bạn, thi thoảng lúc nào đó gió bụi giang hồ tình cờ tụ hội thì tay bắt mặt mừng...
Thế là, Gà lại tiếp tục hành trình hoang dại một mình, nhiều lúc nào đó, trưa vắng rừng hoang, nhớ bạn ngút ngàn, Gà cất tiếng gáy nao lòng đại ngàn giữa trưa, tiếng gáy không còn hùng dũng như lời gọi mặt trời buổi tinh sương sớm mai nữa, mà tiếng gáy như là lời tha thiết nhớ bạn vang vang nao lòng muông thú và rừng hoang.




Vậy đó, bạn sẽ ít thấy chú gà nào gáy buổi trưa lắm phải không ? Nhưng khi nghe tiếng gáy khi nào đó giữa trưa thanh vắng, bạn sẽ biết là lại có 1 con Gà lẻ bạn, cất tiếng gọi nhớ bạn, nhé...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG