Đôi khi, có một lúc nào đấy, nhìn lại mình, ngoảnh lại và soi rọi… Ngạc nhiên, sao mình cố gắng sống chân thành đến thế, mà họ lại quay ngoắt và đối xử với mình bằng những vết dao đâm từ sau lưng thế nhỉ ?
Hơn chục năm trước, 1 chị đồng nghiệp lo sốt vó vì đã gần đến hạn cuối mà con chị ấy chưa nộp hồ sơ được vào trường cấp 1 nào cả. Mà, bà này ghê ở chỗ là chỉ muốn con bà ấy vào được trường nổi tiếng, trường trọng điểm. Thấy tội, mình xắn áo lên chạy giúp vì hy vọng rằng mình có vài mối quan hệ quen biết. Tốn mất dăm buổi đi năn nỉ ngoại giao về còn bị sếp la… Rồi con bà ấy cũng được vào học 1 trường danh tiếng, cám ơn rối rít, cám ơn suông, nhưng nếu đưa quà cáp, thì mình sẽ cương quyết từ chối, ai nở lòng nào mà lấy và làm thế bao giờ… Vài năm sau, cũng ngọt như mía năn nỉ mình chạy tiếp giúp 1 đứa con kế của bà ấy, ừ, thì chạy, thì ngoại giao, vô cái rụp.
Thế, nhưng vài năm sau, khi mình được đề bạt mức lương cao hơn bà ấy. Quay ngoắt 180 độ, bà ấy đi rêu rao rằng thì mua sếp, cũng như ngày ấy mình lấy vàng của bà ấy đến những 6 cây thì đứa con của bà ấy mới vào được trường danh tiếng. Nghe thì thầm như thế, mình chỉ cười và thề rằng không giúp cho con ai nữa.
Bẳng đi 1 thời gian rất lâu, khi bà ấy đã về hưu và con gái của bà ấy (đứa bé mà mình chạy cho vào lớp 1) lấy chồng, bà ấy vào sở làm và mời mình dự đám cưới. Mình chỉ nói nhỏ nhẹ - Thưa chị, ngày cháu còn thơ, em vô tư giúp chị lo cho cháu vào học cấp 1 mà em mang tiếng là ăn vàng của chị ; Vì thế, bây giờ em xin lỗi, em không dự đám cưới được nhưng cám ơn chị vì đã mời – Chỉ thấy mặt bà ta tím tái và gượng cười …..
Cũng hơn hai chục năm trước, mình được chỗ làm phân cho mua giá gốc 1 căn hộ chung cư sau khi xét tới xét lui, họp lên họp xuống đủ điều, đủ thành phần ban bệ… Ác 1 cái là nơi phân phối bắt phải chồng tiền trọn gói. Năm ấy, 40 triệu đồng tương đương 1 tỉ đồng bây giờ. Mình thì tay trắng, lương tháng nào xào tháng ấy thì làm gì có dư, mà thời ấy ngân hàng chưa có cho vay mua nhà như bây giờ… Chết đứng …. Thì ngay lập tức, cô bạn làm chung phòng (mà chồng cô ấy là bạn thân của mình), nói chuyện và khóc, than thở nhà chồng ác nghiệt, vân vân và vân vân, nên hai vợ chồng muốn ra riêng mà không có tiêu chuẩn mua nhà, xin nếu mình không mua thì để lại căn hộ cho cô ấy.
Ừ, mình bỏ không mua thì sẽ thiên hạ đại loạn vì cả sở làm sẽ nhào vô cấu xé nhau giành giật. Thì thôi, để lại cho bạn, mình âm thầm đi làm giấy tờ, 2 vợ chồng đưa cho mình huê hồng là 5 triệu. 5 triệu lúc ấy lớn lắm, mà mẹ đang đau nằm trong bệnh viện. Nhưng mình cắn răng lại dứt khoát từ chối, vì làm ơn thì làm ơn cho trót, ăn huê hồng như thế chả khác nào mình bán rẻ lòng tự trọng của mình sao?
Rồi, khi mọi người phát hiện ra, đồn rùm lên, thì chính vợ chồng cô ta thanh minh với dư luận, rằng mình lấy 20 triệu chứ họ chả mua không cái gì cả. Sếp nghe chuyện , kêu lên 3 mặt 1 lời, mình nói thẳng, họ cúi mặt nhục vô cùng, nh7ng giấy tờ đã xong, họ đã đứng tên, sếp chỉ phê bình mình rằng tình cảm quá nên hại thân. Nếu kẹt thì tại sao không báo cáo để cơ quan có thể giúp mà lại làm như thế !
Thế đấy, chân tình và lòng người… Từ đó, mình mang tiếng là GÀN, hehehehe….
Walk đa có bao giờ tự hỏi...
Trả lờiXóa.Mình chân tình...nhưng người ta có chân tình với Mình không ??
... Sự chân tình của Walk có ..đặt đúng chổ không ??
... và cuối cùng, Wak cứ chân tình đi..nhưng ..kèm thêm chút bao dung , tha thứ....để khỏi nặng lòng
Không sao àm em trai . Ở hiền sẽ gặp lành . Ai ác thì trời phạt họ thôi . Ân hận chi cho già người đi
Trả lờiXóadaicathay nói cũng đúng, có lẻ Walk đặt không đúng chỗ. Nhưng mà, sống mà phải không ? Lắm khi mình không biết "dò sông dò biển dễ dò, nào ai lấy thước mà đo lòng ngườ"... Bởi thế, Walk nghỉ, cứ sống chân tình, trước hết, sống như thế thì cái tâm của mình sẽ nhẹ nhàng thanh thản. Walktha61y nhiều người sống thủ đoạn quá, sống mà thấy họ cứ lo đối phó, tội nghiệp quá, hehehe
Trả lờiXóaDạ, Walk đâu có ân hận Bống, chỉ xem là mình không may vì không ngờ lòng người tệ đến thế. Walk cũng tin ở hiền gặp lành, vì Walk cũng đã được cuộc sống mang lại và đền đáp bằng những con người khác, chân thành và tốt bụng, quý Walk. Walk cũng tin gieo gió thì gặt bão, như ở trong entry, cái cô mà Walk giúp lo cho con cô ấy học, sau này cả sở làm đều ghét vì cái tính xảo quyệt vô ơn của cô ấy. Còn cái cô giúp nhà thì sau này chồng cô ấy sa đà vào bê tha rượu chè cờ bạc đến nỗi cái nhà mà Walk giúp cũng phải bán đi vì nợ nần, đúng là của thiên trả địa, hehehe
Trả lờiXóaChia sẻ với Ka. Ở hiền sẽ gặp lành, Ka yên tâm. Hug Ka phát nè!
Trả lờiXóahôm trước thấy nhỏ treo Note buồn, đã qua được nỗi buồn chưa ?
Trả lờiXóaNhưng Walk vẫn là mình đấy thôi ...cái quan trọng là mình vẫn là mình . Chân tình giữa cuộc sống với trăm ngàn thứ ma mãnh bây giờ đôi khi thiệt thòi ...đổi lại mình thanh thản và ngẩng cao đầu Walk nhỉ ?
Trả lờiXóacám ơn những chia sẻ cũng chân tình nhé !
Walk cũng như vậy đấy chị, quan trọng là sống cho mình và là chính mình. Đời thì Thạch sanh ít, Lý Thông nhiều, nhưng đời cũng cho Walk gặp được 1 số Thạch sanh, và walk trân trọng những người bạn này
Trả lờiXóaĐọc cái này thấy quý kaka quá! Kệ, gàn như thế cho đời đẹp hơn!
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaChúc Mừng Năm Mới
Yeuhanoi
thanks Yeuhanoi, Happy new year to you
Trả lờiXóa@walkinclouds: Hì, Blog của bạn có cái nền rất đẹp . Mình đã bắt chước được gần giống rồi đây nè. :)
Yeuhanoi chịu khó mày mò ghê, mong sang năm mới sẽ đọc được nhiều bài hướng dẫn của Yeuhanoi
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaBạn chân tình chứ không phải chân tu, bởi thế nên chỉ chân tình với chân tình chứ không thể chân tình với ma quái được.
Trả lờiXóaMình cứ lấy râu ông nọ cắm vào cằm bà kia rồi ngó coi được thì thôi. Cái khung xanh xanh ở Thiệp Mừng Năm mới" chính là khung phía trên của bạn đó. Cho vào khung vài cái nền và 1 ảnh động là xong.
CÁI NÀY GỌI LÀ LÀM ƠN MẮC OÁN ĐÓ
Trả lờiXóaThù dai quá ha !!! hehee
Trả lờiXóacàng khó khăn con người càng mãnh liệt vượt qua >nhất là ở thởi buổi ah nói thập niên 80-90 đất nước mới mở cửa cái gì không khó khăn > bần cùng sinh đạo tặc (những trường hợp ah gặp,thật sự chỉ có con người sốg trong thời cuộc đó mới thấu hiểu hết được) > nhặc lại nhớ tới cái khổ và trân trọng biết bao cái bình an....
Trả lờiXóa