Thứ Tư, 13 tháng 1, 2010

Thà rằng

Buổi chiều sâu hun hút, mình cứ chạy, chạy mãi theo những con đường, không cần biết mình đang cho xe về đâu.
Và, mây đen kéo đến, cơn mưa nghịch mùa hay trời đất trêu nhau, 1 trận mưa ào xuống, không đủ để thấm ướt những phố xá. Tính ghé 1 quán cafe nào đấy, nhưng thôi, kềm lại và trú vào 1 vỉa hè ở góc 1 cái shop. Phải tiết kiệm lại thôi, mọi thứ lúc này cứ đua nhau tăng giá vùn vụt. Tô mì ăn được 1 chút, hôm nào có 17 ngàn, hôm nay đã 20. Mình cũng đã bỏ không đỗ xăng 95 dù rất thích cho xe uống xăng này, xe chạy êm và khói nhẹ hơn xăng 92. vân vân và vân vân.
Lại thêm giai đoạn đầu của tim mạch nữa, 2 tháng nay ngốn 1 đống tiền thuốc và bác sĩ khám bệnh. Nhưng dù gì đi nữa, mình vẫn luôn cố gắng dè xẻn để ra 1 ít mà mỗi tháng gửi báo Phụ Nữ TP giúp cho các em bé đang mắc bệnh hiểm nghèo. Hình như đã thành 1 thói quen , thói quen tốt mấy năm nay rồi, tháng nào không gửi là cứ xốn xang trong lòng làm sao ấy...
Có lẽ trái tim đã chứa quá nhiều mất mát hay sao ấy, yêu, được yêu, không được yêu... Thật là mệt mỏi và ngao ngán cho chính bản thân mình. Nhưng phải đi tiếp chứ. vì.... "sống mà không tình yêu là chết mà biết thở", hehehe. Buôn thì buồn, nhưng đừng tự bóp chết cái lạc quan sống của chính mình, tôi ơi, thế đấy nhé.
May mà mình đã tập cho mình quen sống 1 cách chấp nhận - vốn dĩ đời là thế. Và mọi thứ rồi cũng thích ứng được thôi, chứ ngồi than vãn, trách trời khóc đất cũng chả ích gì.
 
 
Photobucket

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010

Rụng

Sáng nay mình đi làm, chợt thích rẽ ngang con đường xuyên qua Tao Đàn. Thiệt ngộ, vừa rẽ vào là 1 trận gió nỗi lên  và lá rụng xào xạc, thích lắm, có chiếc lá nhỏ rơi vào túi áo nữa...  Thời tiết tháng cuối năm thường se se lạnh đầu sáng sớm và nhập nhoạng chiều tối, có lúc thấy lòng chùng, có lúc thấy trí óc bay bay. Xuân đã về chưa nhỉ ?
Mình thật lạ, yêu ai thì yêu cả đường đi lối về, yêu cả mùi mồ hôi của nguời đó ! Khoa học đã chứng mình rằng mùi mồ hôi của mỗi nguời là độc nhất cơ mà. Có lẻ vì vậy mà dân gian mới bảo "Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi" phải hông ta ?
 Và chợt nhớ cái câu thơ " Hoa đào năm ngóai còn cười gió đông", chôm ý đưa vào, mắc cở ghê, hehehe.
 
 
Photobucket

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010

Hai lối mộng

Mua cái DVD Thuý Nga 98, mắc mớ gì mà nó cắt 2 bài nhạc xưa mà mình rất thích chớ, thế là, đem ra tiệm khiếu nại, hehehe. Cù cưa 1 hồi, nói, tui trả tiền để mua 1 cái đisc đầy đủ theo như chương trình đính kèm, về coi thì bị cắt mất 2 bài là sao, bây giờ, 1 là đổi lại, 2 là tui đem về, mà tui đem về thì 1 đi không trở lại cái tiệm này nữa. Bà chủ hết hồn, lật đật kêu điện thoại, 20 phút sau có đầu nậu đem đĩa lên đổi, hehehe.
 
Phải đổi, chớ tức thì mình chịu sao, mua bán phải sòng phẳng. Tính mình là thế, trong tình cảm cũng vậy, yêu - không yêu thì dứt khoát, chớ có lập lờ đánh lận con đen chi cho mệt. Gặp đối tượng mình thích, mình thương mà đối tượng ne pas thì dẹp đi , dù cũng buồn, buồn chút chút rồi tìm đối tượng khác , hehehe, ngu sao yêu đơn phương, ai lỗ hông biết chứ mình lỗ là cái chắc.
 
Bởi vậy, tui yêu ai là yêu chân thành, đốt mình vì yêu. Nhưng đừng có tưởng tui dại tui ngu, khi tui yêu là dù đau khổ tui cũng chấp nhận vì tui quan niệm khi cho đi tức là mình cũng đang nhận lại, vậy đi, không yêu tui, không đáp trả hay ưỡn ẹo làm cao thì biến đi cho đở mệt, hehehe.
 
Ủa, dông dài lạc đề....
Trong cái đisc Thúy nga mình mua, vì có bài "Hai Lối Mộng và Nhớ Nhau Hoài" mà mình rất thích nghe, mà nó copy vì cớ gì mà cắt mất 2 bài này chớ ? cho nên cương quyết và làm dữ với chủ tiệm disc là vậy.
 
Mình nghe "Hai LỐi Mộng" lần đầu tiên năm 16 tuổi, hồi đó Giao Linh hát rất đỉnh bài này, chị hát lúc đó man mác 1 nỗi buồn trong 1 tâm tư chấp nhận, không thể thuộc về nhau, thì thôi, đường ai nấy đi, giữ cho đẹp tình nhau mà không oán trách hay tủi hận. Giao Linh bây giờ hát nức nở quá, hay là do tuổi già khiến giọng của chị bị nhão đi ta ? hehehe.
 
Thanh Tuyền hát bài này trong Thuý Nga 98 nghe cũng được chứ không hay cho lắm, chị hát gào rú và nức nở quá khiến cho tinh thần bài  hát bị bóp méo đi, thôi nghe tạm cho đỡ buồn, có còn hơn không vậy.
 
Trong disc này, Quang Lê hát " Nhớ Nhau Hoài" nghe cũng tạm được, nhưng giọng hơi yếu  và chưa nắm được hết tinh thần bài hát nên lắm chỗ như lời trách móc thì sai rồi. Bài hát này là bài đưa tên tuổi ca sĩ Băng Châu hồi đó toả sáng trên vòm trời âm nhạc. Băng Châu hát rất hồn nhiên, trong trẻo, và nhớ nguời yêu nhưng nghe chị hát thì không có cảm giác thổn thức, mà nhẹ nhàng như là 1 lời tự hỏi về tình yêu.
 
Search trên Youtube, chỉ có cái clip này do Phương Dung và Chế Linh hát, nghe tạm được, post lên chia xẻ với mọi nguời, nhé...
 
 

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2010

Có những điều mình mong ước , nhưng chỉ là mong ước, vì có nhiều điều vượt quá tầm tay.

Thì thôi, tập chấp nhận để thành thói quen, một mình và với mình...

 

 

Photobucket

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2010

Cội si già

Photobucket
 
 
 
Chỉ biết rằng, mấy hôm nay, buồn và trống vắng lắm, dấu nó vào một góc trong hồn, và tự hỏi "Ta chẳng lẻ.....". Dòng sống vẫn trôi, mình vẫn lướt qua, chút lảng mạn giữ cho mình, trăn trở với mấy vần thơ....
 
 
 

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010

Lục bình

Ngày đầu năm lặng lẽ, hay chỉ là 1 ngày nghĩ bình thường ? Trong tâm linh của mình, có lẻ ngày đầu năm âm lịch thì có ý nghĩa và quan trọng hơn. Từ mồng 1 đến mồng 3, ba ngày ấy thiêng liêng vô cùng. Vì Mồng 1 là ngày giổ mẹ, kể từ năm ấy, mình tự quyết định, trong 3 ngày đầu năm âm lịch phải đi lễ sao cho đủ 10 chùa. Thiệt tình, rất nhẹ nhàng và thanh thản tâm hồn trong 3 ngày ấy.
Tết tây ư ? không và chưa bao giờ quen, chỉ là 1 ngày nghỉ bình thường. Và, chiều đầu năm dương lịch, chỉ muốn 1 mình với mình, bên ly cà phê quán bờ sông, một buổi chiều tĩnh mịch, nắng trốn và mình thì trốn cái ồn ào bụi bặm của đô thị, để, một mình, với mình...
 
 
 
Photobucket
LÊN ĐẦU TRANG