Giấc mơ còn ấp ủ vạt rừng thưa... ngan ngát mà không buồn đâu, buồn để làm gì ? Khi 1 kiếp người mê mãi đi tìm, mê vọng , ảo ảnh ???... Còn gì không ? Hay là , mình cứ giữ cho mình những ký ức, những ước mơ không nắm bắt được vì hụt hẩng với người đi qua, đi qua đời mình. Để nuôi thêm những ước mơ, và, đừng, tôi ơi, đừng tuyệt vọng.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét