Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

Đêm qua, mất ngủ...

Bạn gửi tặng mình bài thơ bạn viết trong nỗi nhớ, đọc mà xúc động dâng trào.


Thứ Ba, 4 tháng 9, 2012

C'est à Orly...Poupee de Cire, de son...

Thuở ấy, đâu có Net như bây giờ. Chỉ nghe nói hoặc hình dung về Paris qua những trang báo hiếm hoi như "Les Copain",... Mà tạp chí, báo màu nước ngoài nhập về hồi đó mắc lắm.
Paris nói riêng hay nước Pháp nói chung cứ long lanh, mê hoặc 1 cách huyền ảo qua từng trang tạp chí, bộ phim, bài hát như thế.

Ta sẽ không quên bao giờ...

Ta sẽ không quên bao giờ...
Đúng,  làm sao quên được những ký ức tốt đẹp của một thời. Thời mà "Đời còn một thời để yêu, yêu trong bóng đêm lẻ loi, ... yêu cho quên tình ngày tháng...".

Không bán mua tình yêu !!!

Không biết là đã già thực sự chưa mà mình hay hoài niệm về ký ức xưa và chỉ mê những ca khúc trước năm 75, kể cả nhạc nước ngoài ?

Dấu chân kỷ niệm

Hồi xưa, xưa ơi là xưa, hình như là 10 tuổi. Lần đầu tiên mình biết bài hát này và là lần đầu tiên nghe và biết tiếng hát của chị Hoàng Oanh.

Bao lần đi gối mỏi chân mòn...

Khi chia tay, có hận thù nhau ? Khi đôi ngã, có oán trách gì nhau ? Thì thôi "Thì chớ mang nỗi buồn theo bước đời"...
Cuối tuẩn, mời các Blogger cùng thưởng thức Clip "Made in tự tui", nghe để thư giản thôi nhé, đừng mang tâm sự khi nghe kẻo mất niềm vui ngày cuối tuần...

"Trầm"

Chiều thứ bảy, để tiển chân nhỏ Mít đi về phương xa lụm lúa, nhóm nhỏ "Hội Bụi Trà Vinh" quyết định tụ họp cho MÍt ấm lòng để mang theo nỗi nhớ về xứ lạ. Nhóm có Biengbiec, Susumisa, Mít, Doanchithuy, Núi và mình.
Nghe mình khen quán Cafe Trầm đẹp nên các bạn đòi tới cho biết, cafe xong thì đi ăn ốc ở quán Đào.
Rất vui, vì mình có được những phút giây vui vẻ để quên hết những muộn phiền, chán nản trong việc làm, tối về, xem tivi một lát là mình ngủ và rất ngon...
LÊN ĐẦU TRANG